“Tôi chưa thành công. Nhưng tôi chọn không bỏ cuộc.”
Tôi không có khởi đầu đẹp – Từng bị gọi là “ngu ngốc”
12 năm học, không giải thưởng, không điểm sáng, không ai tin tôi sẽ làm được gì. Tôi từng bị bắt nạt, từng bị xa lánh, từng im lặng suốt quãng thời gian dài chỉ vì nghĩ rằng – mình thật sự không có giá trị gì – Vô Hình là thứ duy nhất tôi cảm nhận được
Từ bóng tối, tôi học được cách thấu hiểu
Năm 18 tuổi, khi lần đầu được đứng lớp, tôi nhận ra:
“Một người từng yếu đuối mới có thể thật sự hiểu và chạm đến người khác.”
Tôi từng đứng bét lớp – nên tôi hiểu cảm giác bất lực của người bị đánh giá thấp và những khó khăn khi tiếp nhận kiến thức mà mình không thích
Tôi từng mất phương hướng – nên tôi hiểu cảm giác loay hoay khi không biết mình là ai và sự thiếu kiên định cá nhân
Tôi từng nợ nần – nên tôi hiểu áp lực của người tưởng như đang ổn nhưng bên trong rạn vỡ. người tưởng mình bán được hàng là kinh doanh nhưng không hiểu gì về tài chính
Tôi từng tủi thân và giận gia đình và oán trách mọi thứ – nên tôi hiểu nỗi cô đơn của những người chưa được lắng nghe và cách để đọc vị cảm xúc bản thân- đối diện – thấu hiểu
Chính vì đã từng đi qua bóng tối, tôi học được cách đặt mình vào vị trí người khác mà không phán xét.
Tôi hiểu rằng:
Không ai thật sự ngu ngốc cả – chỉ là họ chưa được nhìn thấy ở đúng nơi, đúng lúc.
Tôi chọn Dược – để chữa lành Thân – Tâm – Trí
Tôi học Dược không vì muốn giỏi hơn ai, mà vì tôi muốn hiểu sâu hơn về thân – tâm – trí của con người.
Tôi từng bán thuốc, từng setup nhà máy đạt chuẩn, từng có doanh thu tốt, từng mang danh “best seller” . tôi ngạo mạn . tôi tham vọng nhưng thiếu kiên định. tôi sân hận với những thứ không theo kế hoạch mà mình đề ra. Rồi tôi nhận ra: ai cũng có Tham – Sân – Si – Mạn – Nghi. có người học bằng lời giảng cũng có người lại học bằng trải nghiệm nó và tôi là người đó. trải nghiệm nó 1 cách sâu sắc
Tôi bắt đầu thay đổi.
Tôi muốn làm ra những thứ thật sự giúp người khác khỏe – từ thân thể đến tinh thần.
Tôi chọn con đường Vì sức khỏe cộng đồng, không phải vì đó là “ngách tiềm năng”, mà vì đó là điều duy nhất khiến tim tôi thấy có ý nghĩa.
Tôi chưa thành công – nhưng tôi chọn kiên trì
Doanh nghiệp của tôi còn nhỏ, hành trình còn dài, khó khăn vẫn nhiều.
Nhưng tôi chấp nhận đối diện
Tôi không muốn sống vội để có danh, tôi muốn sống đủ sâu để có giá trị.
Tôi không nói về thành công, tôi chỉ muốn nói về sự tử tế và bền bỉ.
Tôi tin rằng, thành công không phải là đích đến – mà là khoảnh khắc bạn không bỏ cuộc khi chẳng ai tin mình nữa.
Tôi muốn trở thành người “hiện diện đúng lúc”
Tôi vẫn ước một ngày được trở lại bục giảng – không phải để giảng bài,
mà để hiện diện.
Tôi không phải giảng viên giỏi nhất,nhưng tôi là người sẽ khiến bạn tin hơn một chút, hiểu bản thân hơn một chút và yêu con đường mình đang đi hơn một chút.
Tôi không muốn đứng trên bục để dạy,tôi muốn đứng cạnh sinh viên để đồng hành.
“Tôi từng là bạn. Tôi biết cảm giác đó Và tôi tin bạn có thể đi xa hơn tôi.”
Mình chọn sống thật, sống tử tế, sống kiên định
Mình chọn sống thật hơn – để không cần đeo mặt nạ.
Chọn sống tử tế hơn – để mỗi việc mình làm đều có ý nghĩa.
Và chọn kiên định hơn – dù chậm, vẫn bước tiếp.
Mình không chạy theo hào nhoáng, mình chỉ muốn mỗi sản phẩm của mình – dù là ly sữa hạt, gói bột ngũ cốc hay tách trà nhỏ –
đều có thể giúp ai đó khỏe hơn, nhẹ lòng hơn, tin hơn vào cuộc sống.
“Let food be thy medicine.” – Hippocrates
“Hãy để thực phẩm là thuốc, và thuốc là thực phẩm.”
Tôi tin, sức khỏe thật sự không chỉ nằm ở thể chất, mà còn là sự quân bình của tâm hồn.
Một cơ thể khỏe, một tâm sáng và một năng lượng an hòa – đó là thứ tôi theo đuổi, cả trong kinh doanh lẫn trong cuộc sống.
Tôi – một người bình thường, với một lý do không bình thường
Tôi chưa thành công. Nhưng tôi đang đi tiếp, với lý do duy nhất:
Vì sức khỏe cộng đồng.
Vì thế hệ trẻ không phải lạc lối như tôi đã từng.
Vì một cuộc đời tử tế hơn, thật hơn, và ý nghĩa hơn.
✨
Tôi là Hạnh.
Tôi không hoàn hảo nhưng tôi dám bước tiếp.
Tôi không thành công nhưng tôi kiên trì.
Tôi không lớn lao nhưng tôi muốn để lại điều tốt cho đời.



